mercredi 17 septembre 2014

Phim vidéo và câu chuyện : Sự vui mừng của hai chú kiến được tôi cứu ra khỏi cái chết.

Tôi kể lại câu chuyện xảy ra một ngày trước đây. Câu chuyện kể lại sự vui mừng của hai chú kiến được tôi cứu ra khỏi cái chết...





Mổi khi gió thổi mạnh, và tôi nghe thấy được, mặc dù đang ngồi trong nhà, tôi thường thường hay bước ra vườn sân sau nhà nơi có một cái hồ nước.
Tôi quan sát thật kỹ mọi nơi trên mặt nước của hồ, xem coi có những con kiến, con nhện con, con sâu nhỏ vô tình bị gió thổi bay vào hồ.
Chúng sẽ ráng lội, nhưng từ từ cũng sẽ bị kiệt sức và chết đuối.

Ngày hôm đó, cũng như mọi lần, tôi cầm trên tay cái vợt, rồi từ từ vớt tất cả những con vật nhỏ mà tôi tìm thấy đang ráng chống chọi với dòng nước và bơi với những sức mạnh cuối cùng.

Tôi mĩm cười khoái chí, hôm nay tôi cứu được gần 10 con : sâu nhỏ có, bướm nhỏ cũng có, vài con nhện con, ba bốn con mối có cánh...

Vớt lên rồi tôi để chúng trên cái bàn ngoài sân, xong tôi đến thổi hơi cho chúng mau khô.
Tôi thường để ý là những con có cánh thì thường thường đuối sức nhiều vì đôi cánh thấm nước rất nặng nề cho chúng.

Thổi một lúc cho đôi cánh của chúng được khô rồi thì khoảng 5 phút sau, chúng từ từ chập chững vỗ cánh bay lên.

Khi đã vớt xong 10 con đó, tôi trở lại bờ hồ để ráng tìm xem có con nào khác tôi chưa cứu được.


Vì gạch chung quanh bờ hồ màu trắng cho nên tôi để ý được trên bờ hồ có một con kiến chạy mọi nơi như bị khủng hoảng, có một hành vi rất kỳ lạ.
Vì sợ lúc tôi đi qua đi lại, vô tình đạp trúng chú kiến nhỏ này,
tôi mới đập chân mạnh kế bên chú kiến, mong làm chú kiến thấy sự hiện diện của tôi, sợ, rồi sẽ bò đi nơi khác an toàn cho chú hơn.

Đập chân mấy lần nhưng chú vẫn không đi nơi khác và cứ dửng dưng chạy lăng quăng trước mặt tôi.
Lúc ấy tôi mới cúi xuống để xem rõ hơn coi chú kiến này như thế nào ?

Trong lòng tôi định thổi chú kiến ra xa sợ chú sẽ bị tôi đi tới lui vô ý đạp trúng.
Lạ thay, chưa kịp làm gì cả , tôi chợt thấy chú kiến nhỏ này đi tới bờ hồ và tự rơi mình xuống hồ như là cố ý làm chuyện gì...

Tôi vội lấy cây vợt đến hồ nước đúng nơi chú kiến này "nhảy" xuống...
Thấy chú kiến đang bơi với hết sức lực của chú để chống lại dòng nước đang cuốn.
Đang vớt chú kiến nhỏ này lên thì bây giờ tôi mới để ý có một chú kiến rất to,
to hơn chú kiến mới nhảy xuống nước, đang bơi một cách rất yếu ớt trong một góc kẹt của hồ nước, chắc đã kiệt sức vì rớt vô nước lâu quá.
Nếu chú kiến nhỏ này không tự nhảy xuống hồ và tôi cũng không có đến vớt chú kiến nhỏ này lên, thì chắc chắn là tôi không thể để ý đến chú kiến lớn đang nằm chờ chết trong một góc kẹt của hồ nước.

Tôi vội vã vớt hai chú kiến lên và trút cái vợt lên cái bàn ngoài sân....

Khi được để lên bàn, hai chú kiến, con thì đầu này, con thì đầu kia, nằm trong những vũng nước, đang thoi thóp như gần chết.
Sau khi được tôi thổi cho mau khô, chú kiến nhỏ vì còn mạnh sức đã chạy đến chú kiến lớn, mặc dù nằm xa trên cái bàn.
Chú sốt sắng loay quay đến "chăm sóc" cho chú kiến lớn một cách thật kỳ lạ, tôi chưa từng thấy bao giờ....

Tôi đứng dậy, vào trong nhà, lấy máy quay phim ra để quay đoạn phim vidéo sau đây.

Một thời gian sau, chú kiến lớn cũng đã từ từ chập chững đứng dậy được






Mấy phút sau, tôi đã lên xe, nổ máy, láy xe đi đến chổ làm việc.
Trên suốt đoạn đường, tôi cứ thấy mãi những hình ảnh này ... hai chú kiến vui mừng tột đỉnh, quấn quýt bên nhau, sau khi đã được tôi cứu ra khỏi cái chết.

Tôi suỵt cười nhưng trong lòng rất cảm xúc.

Nếu tôi đoán không sai chú kiến nhỏ muốn được sự chú ý của tôi và khi tôi đã nhìn, thì chú cố ý lao mình xuống hồ nước nơi chú kiên lớn đang chết đuối.

Thì ra loài kiến mặc dù nhỏ hơn gắp chụt, gắp trăm lần con người như chúng ta, nhưng cũng biết sợ, biết vui, biết buồn, biết lo lắng, biết hy sinh, biết tìm cách cầu cứu, biết đi tìm sự sống, và có những tình thương, lòng biết ơn đối với nhau.

Phải chi tôi biết nghe và nói được thứ tiếng của loài kiến ...
Phải chi ....

Hôm nay chắc hai chú kiến cũng còn ở một nơi nào đó trong sân của tôi.
Làm sao mà kiếm ra được ?
Phải chi tôi biết nghe và nói được thứ tiếng của loài kiến ...
Phải chi ....

Chúc hai chú kiến được gặp được muôn điều may mắn,

Tôi xin cám ơn hai chú kiến đã để lại cho tôi những hình ảnh trên cuốn phim kỷ niệm nhỏ này,
Một ngày hai chú rất vui khi được tôi cứu ra khỏi cái chết...
Một ngày tôi cũng rất vui và cũng rất biết ơn hai chú đã tặng cho tôi một bài học để đời và một món quà thật quý giá, mặc dù không nói lên một lời nói nào...

A Di Đà Phật.

Huệ Trí.







1 commentaire:

  1. Câu chuyện hai chú kiến rất thú vị và gây cảm xúc trước sự yêu thương đùm bọc của loài vật dù rất nhỏ và đó cũng là một bài học cho cuộc sống.
    Chắc chắn là hai chú kiến nầy sẽ không bao giờ quên ơn Huệ-Trí đâu.
    Cám ơn Huệ-Trí đã chia sẽ những hình ảnh rất dể thương nầy.
    N.Lan

    RépondreSupprimer