dimanche 9 juin 2013

Đời buông một tiếng thở dài


Ngày mai sẽ luôn là một ngày mới, luôn là ngày đầu tiên trong những ngày còn lại của cuộc đời, và bắt đầu không bao giờ là muộn...

Anh NINH gởi đăng một bài thật hay, xin mời đọc...

Đời buông một tiếng thở dài

Đi qua một chặng đường dài của cuộc đời, trải qua những thăng trầm của cuộc sống, những gian khổ bao trùm, ta thấy cuộc đời gập ghềnh. Ta cứ nghĩ cuộc đời thật bất công với mình. Nhưng ta lại nhận thấy một điều, con người dù khổ thế nào, khó khăn thế nào, nếu tinh thần còn thì cuộc sống vẫn còn, nếu tinh thần mất đi thì con người chỉ như cái xác biết cử động.

Cuộc sống xô bồ, cuộc đời tất bật, đôi lúc ta phải bước chậm hay dừng lại để cảm nhận cuộc sống, ta sẽ nghe nhịp thời gian qua tiếng tích tắc của kim đồng hồ, thấy thời gian trôi đi mà không thể níu kéo.

Có lúc ta thấy mình thật sự cô đơn, bởi quanh ta chẳng có một ai, loanh quanh chỉ có ta với khung trời riêng mà nơi đó như một màn đêm u tối. 
Ta cần bạn không?, cần. 
Ta cần yêu thương không?, cũng cần. 
Nhưng đời không như ta nghĩ, yêu có chăng là hạnh phúc – chưa chắc. Ai đã từng yêu, chịu những vết thương lòng hằn sâu thì lại nghĩ yêu là một nỗi đau kéo dài mà những phút giây hạnh phúc đã bị che kín.

Đôi khi ta cảm nhận cuộc đời vô cùng hời hợt, nhạt nhẽo và vô vị, ta cũng chẳng biết mục đích sống là gì, cũng chẳng biết buồn vì sao, nhưng đó lại chính là gia vị của cuộc sống, là lúc ta nghĩ nhiều hơn về những gì đã đi qua. Đời người cũng cần phải trải qua những nỗi buồn. Nếu con đường đi cứ mãi bằng phẳng thì làm sao hiểu được niềm vui và hạnh phúc là mỏng manh và dễ vỡ.

Và có một điều chúng ta hay nhìn lại quá khứ. Quá khứ là chuyện đã qua, ta không thể níu kéo hay mong nó trở lại, ta cũng không có cơ hội để sửa chữa những gì ta tạo nên, vậy hãy để nó thuộc về nơi vốn dĩ của nó. Hãy sống với thực tại, vì hôm nay mới là cuộc sống của ta, còn ngày mai là mục tiêu mà ta đang đi tới.

Ta cũng hay tự trách mình sao lại làm thế này, thế kia, sao ta không suy nghĩ hay lựa chọn? mà ta quên mất rằng ai cũng có thể phạm sai lầm. Đó là những bài học của cuộc sống, để rồi từ những vấp ngã đó ta hiểu rõ những sai lầm khiến mình làm như vậy, và tự rút ra những kinh nghiệm, mỗi lần dại là một lần khôn.
Một lúc nào đó ta cảm thấy cuộc đời không còn đáng sống, ta có biết một người tàn tật đôi chân, họ chỉ ước có đôi chân lành lặn, và tin rằng họ sẽ bay bổng như khi ta có đôi cánh, họ sẽ bước đi dù cuộc đời có chông gai mà vẫn thấy nó đẹp đẽ. Hãy giành một chút thời gian làm những việc có ích cho đời, hãy mang lại niềm vui cho mọi người, ta sẽ thấy vui, yêu đời hơn.

Hạnh phúc, ta không nhất thiết phải là người thành công. Có một nhà tỷ phú đã nói rằng con người hạnh phúc không phải là ta có bao nhiêu tài sản, mà là người được sống trong tình yêu thương và làm chủ cuộc đời của mình, ông sẽ đánh đổi tất cả để được bên cạnh những người mà ông yêu thương.

Mỗi ngày mới đến đều tràn đầy những cơ hội, hôm nay ta có thể thất bại, nhưng ngày mai sẽ luôn là một ngày mới, luôn là ngày đầu tiên trong những ngày còn lại của cuộc đời, và bắt đầu không bao giờ là muộn.

Sưu tầm

hình : VinMec

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire