mardi 25 février 2014

Con đã biết bay ...

Chỉ còn một mình tôi với bao nhiêu của cải vật chất kéo theo trong túi đời mà tôi đang mang trên vai... xin mời vào đọc.




Những chuỗi ngày dài trôi qua, lặng lẽ trôi qua, như dòng nước chảy, chảy yên lặng rồi đôi khi dồn dập ào ào tới như một cơn bão lớn.

Trên con đường đời của chúng ta đang đi, ta chỉ đi về phía trước mà không bao giờ trở ngược lại phía sau được

Tôi đã gặp thật nhiều hoa thơm cỏ lạ, ngắm không biết bao nhiêu cảnh đẹp và mổi ngày tôi đi tới là tôi đã lượm được biết bao nhiêu của lạ.
Tôi lượm, tôi ngắt, tôi lấy, tôi hái, hai tay tôi không đủ sức để ôm hết, tôi lấy thêm một cái túi lớn đeo sau lưng,, rồi tôi tiếp tục lượm, ngắt, lấy, hái ... vì tôi quá muốn
Tôi muốn.
Túi đã đầy rồi, tôi nặng nhọc kéo hai đôi chân đi tiếp trên con đường sỏi đá.

Ngày qua ngày, tôi bước đi càng ngày càng khó khăn, tôi chắc chắn rằng vì tôi chưa lấy đủ, vì còn thiếu rất nhiều cho nên tôi không đi nổi, cho nên tôi phải lấy nữa, còn nữa, còn phải lấy thật nhiều nữa.

Tôi đã gần như không còn đi được nữa rồi, bước đi hai chân tôi nặng nề không sao kéo nổi. Đầu tôi lại cúi xuống, sao tôi thấy mọi chuyện bây giờ rất hãi hùng kinh khủng, không còn đẹp như hồi trước nữa.

Tôi giật mình khi thấy đôi mắt mình chỉ thấy muôn ngàn côn trùng khủng khiếp, những thứ đó bây giờ sao mà... rất gần, như một ác mộng,

Tôi đã bị lún sâu, thật sâu vào  trong lòng đất, mắt tôi chỉ thấy những bụi bậm, côn trùng, và những dơ bẩn của lòng đất, mà đôi tay tôi, vẫn đang cố gắng lấy, luợm, hái không ngừng.

Càng lún, tôi lại càng thấy mình quá thấp nhỏ, càng muốn vươn lên, hơn tất cả người khác, tôi muốn tôi đứng cao nhất, tôi muốn... rất muốn.

Chân tôi đi không nổi , vai tôi đã bị thương mà túi đời càng ngày càng nặng thêm.
Những đồ mà tôi đã lấy, đem theo ngày càng nặng thêm đã làm cho tôi lún càng ngày càng sâu.

Tôi đang đi và lún trong lòng đất đến nổi mà đôi mắt tôi chỉ thấy sỏi đá dơ bẩn tanh hôi và tôi đang đánh mất ánh sáng của mặt trời.


Có ai ở đây không ?
Cứu tôi với...
tôi không đi được nữa rồi !

Nam Mô A Di Đà Phật ...
Nam Mô A Di Đà Phật ...
Nam Mô Đại Từ Đại Bi Quan Thế Âm Bồ Tát Cứu Khổ Cứu Nạn.

Ai kêu vậy ?,
Ai nói gì vậy ?
Tiếng niệm như tiếng chuông vang lên từng nhịp rõ ràng trong tai tôi ...
Ai nói gì vây ?
Ai niệm Phật bên tai tôi vậy?

Đó chỉ là chính TÔI đang niệm, miệng tôi đang niệm và trái tim tôi đang niệm Phật, nhịp đều như những hồi chuông ngân ngân vang vang trong buổi chiếu không gió, không mây.

Chỉ còn một mình tôi với bao nhiêu của cải vật chất kéo theo trong túi đời mà tôi đang mang trên vai.

Sao trời hôm nay tối tăm đen như mực mặc dầu chưa đến buổi tối.
Túi đời này tràn đầy những đồ mà tôi không cần đến bây giờ.

Tôi chợt thấy nhiều con côn trùng nhỏ mà lâu nay tôi chưa từng để ý bao giờ,
Lúc tôi còn đứng thật cao, mắt tôi nhìn lên, đâu bao giờ thấy chúng nó !
Nhiều con thật tội, đói quá như nằm chờ chết, tôi có thật nhiều thức ăn đem theo , tôi đã cho thức ăn.

Sao lạ quá, chúng đang ăn mà sao tôi lại thấy no ?
Chúng đang cười mà sao tôi lại thấy vui ?

Tay tôi đang kẹt dưới lòng đất sao lại cựa quậy rồi đưa lên được ?

Trong bóng tối, tôi lại thấy một tia sáng, đó là một cây bông lạ đang oằn oại vì thiếu nước đã bao nhiêu ngày
Tôi có nước, rất nhiều nước, tôi lại cho cây uống nước.

Lạ thật, vì sao hoa đang sáng lên vì màu sắc rực rở mà mắt tôi, bầu trời tâm hồn tôi lại sáng lên ?

Tôi có tiền, tôi cho tiền
Tôi có niềm vui, tôi cho cả niềm vui
Tôi có tình thương, tôi cho hết tình thương
Tôi cho...

Tôi đã cho cái áo tôi đang mặc cho một người đang khổ trên đường vì mùa đông giá rét, chiếc áo cũ nhưng đến như là một túi vàng với một người đang rất cần nó.
Tôi đã bỏ lại cái túi đời mang theo mấy mươi năm nay, túi bây giờ chỉ là một túi trống rỗng không màu không sắc...
và bây giờ vĩnh viễn cũng không cần thiết...
và tôi đã tiếp tục cho...

Lạ thay, hôm nay tôi lại biết bay rồi...
Tôi đang đi nhưng chân tôi đã cách xa mặt đất, ngày càng xa, càng xa...
Tôi không còn túi đời kéo chân tôi chìm xuống nữa.
Tôi không còn gánh nặng đem theo, vì đã bỏ túi đời nặng trĩu cho nên tôi đang nhẹ nhàng bay lên.
Đến bây giờ tôi mới hiểu...
và tôi thấy sắc đẹp muôn màu từ trên cao,
và cũng thấy thật sự cuộc đời mình sao đẹp quá, thật là đẹp quá !
và tôi đã tiếp tục cho...

Không khí cũng thật ấm áp, một khung cảnh yên tĩnh và đẹp tuyệt vời
Khi tôi đang nhẹ nhàng bay trên không gian, tôi nghỉ chắc mình đang nằm mơ
nhưng sao giấc mơ gì mà lại thấy thật rõ ?
hay là ... mình đang thức tỉnh ?
Có khi nào cuộc sống hiện tại của chúng ta chỉ là một giâc mơ dài mà thôi ?
Giấc Mơ hay Sự Thật ?
Bây giờ tôi đã biết...

Nam Mô A Di Đà Phật.



Đức
Viết ngày 24 tháng 2 năm 2014
Thành phố Bordeaux




3 commentaires:

  1. Chào anh Đức!

    Bài viết, có tính cách biểu tượng rất vi diệu, đã thể hiện một công đức tối thượng của các chư phật mà tất cả chúng ta, trưởng tử của như lai, phải hằng quán và dụng công để thấu đạt một cách triệt để. Một phạm hạnh cốt tủy tạo cho chúng ta hữu như y niết bàn trong khi chuẩn bị cuộc hành trình “ Đáo bỉ ngạn”.
    Thành thật hoan hỷ khi thấy anh gợi ý hay đề cập đức hạnh này. Xin chúc anh thân tâm thường an lạc và tinh chuyên công đức này sâu dày hơn.

    Huân,

    RépondreSupprimer
    Réponses
    1. Huân mến,
      Đọc bài bình luận của Huân, nhận thấy Huân là người đã học hỏi và hiểu biết nhiều về Phật Pháp.
      Huân có thể hướng dẩn hoặc giúp đở các Phật Tử khác (nhất là chị) hiểu rỏ hơn bằng cách đến chùa tham dự Pháp Đàm chủ nhật tới nầy 02/03 vào lúc 14h30, được không ?
      Tất cả xin mời.
      Chị Lan.

      Supprimer
  2. Chào anh Huân,

    Xin cám ơn anh Huân ghé qua site chùa và rất vui đọc lời bình luận của anh. Anh đã quá khen...

    Ánh sáng của chư Phật đã giúp cho Đức chèo con thuyền nhỏ chơi vơi, du phương khắp nơi này,
    nay thật an vui vì thuyền đã tìm thấy giải thoát bên một bến bờ mang tên Giác Ngộ.
    Tưởng đó là giấc mơ, nhưng thật là mình đang tỉnh giấc trong một cảnh giới đẹp tuyệt vời...

    Ngàn năm cách biệt vẫn đợi chờ,
    Di Đà Từ Phụ đến trong mơ...
    Quán Âm khẩn nguyện nghe trần thế,
    Tương phùng cách biệt chỉ lằn tơ.

    Nam Mô A Di Đà Phật.

    RépondreSupprimer