jeudi 7 novembre 2013

Đôi Dép

Sau khi đọc xong một bài của Đức viết, chị DIỆU TÂM (Úc Châu) đã gởi một bài có tên "ĐÔI DÉP" của Nguyễn Trung Kiên...



Nhân dịp đọc lại "Bài Đức viết tặng một người" , chị mời các em đọc bài thơ Đôi dép  



Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ

Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau

Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác
Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia

Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở thành khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu

Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh

Đôi dép vô tri khăng khít song hành
Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi

Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại
Gắn bó nhau vì một lối đi chung

Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia ...

***
Tác giả: Nguyễn Trung Kiên

5 commentaires:

  1. Đọc tựa bài thơ thấy đơn giản, mộc mạc nhưng lời bài thơ rất sâu xắc càng đọc càng thấy thấm thiết.
    Lần đầu tiên tôi cảm thấy thương đôi dép vô cùng và ráng cố gắng gìn giữ để nó được chung đôi lâu dài.
    Cám ơn tác giả Nguyễn Trung Kiên và cám ơn chị Diệu Tâm.
    N.Lan.

    RépondreSupprimer
  2. Tôi đã đọc bài thơ này khá lâu và lưu- giữ trong my ebook xem như một trong bài thơ được hâm-mộ của tôi . Nay được đọc lại bài thơ này do Chị Diệu-Tâm gửi cho ĐỨc , lòng tôi Cũng không tránh được những bồi-hồi xúc-động ! Tôi sợ lắm cái cảnh :
    Dầu bên cạnh đã có người thay thế
    Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh-vênh ...
    hay :
    Chỉ còn một là không còn gì hết ...
    Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia...
    Trái lại tôi yêu cái cảnh :
    Chẳng thề-nguyện mà không hề giả-dối
    Chẳng hứa-hẹn mà không hề phản-bội
    Lối đi nào Cũng có mặt cả đôi ...
    Nhưng mà "biết ra sao ngày sau " , và có thực là:
    Chỉ còn một là không còn gì hết !
    Đời ý-nghĩa gì khi vắng chiếc kia ?
    Đoàn.

    RépondreSupprimer
  3. "Lối đi nào cũng có mặt cả đôi" , là do nghiệp duyên . Và ngày sau sẽ ra sao cũng là tùy nghiệp duyên .
    Xin mời nghe thầy Thích Minh Hiếu giảng về "Nghiệp duyên" , hi vọng Minh Đức sẽ post lên khi có dịp .
    Kính chúc quí Phật tử chùa Liên Hoa thân tâm thường an lạc .
    DTam .

    RépondreSupprimer
  4. Cám ơn chị Diệu Tâm.
    N.Lan

    RépondreSupprimer
  5. Nghiệp sẽ sinh ra Duyên ...
    Duyên sẽ tạo ra Nghiệp...
    Như sợi dây xích tiếp nối mãi không dừng không dứt ...
    và như sống mãi trong đường hầm ...chỉ thấy lê-lói ánh sáng chiếc đèn dầu !!!
    Ôi bi-thảm quá cái cảnh " Lối đi nào Cũng có mặt ..cả đôi !? "
    Đoàn.

    RépondreSupprimer